Kagamine Twins Fan Club
Kagamine Twins Fan Club
Kagamine Twins Fan Club

Hãy đến và cùng đóng góp cho forum nhé
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Bài gửiNgười gửiThời gian
Khu đăng kí vào các Club Nhoi-chan Mon May 11, 2015 2:28 pm
[Vote] Bạn thích ai nhất trong Vocaloid? Kuro Chan Wed Mar 11, 2015 8:41 pm
Thông tin về Kagamine Twins linhkute2002 Thu Sep 04, 2014 2:08 pm
ĐTKT : Chơi game hay trúng ngay iPad Air binbin9xx Tue Aug 26, 2014 11:06 am
iOnline – Vui trăng rằm nhận iphone 5S binbin9xx Mon Aug 25, 2014 10:35 am
iOnline : Đón trăng vàng – Sẵn sàng rinh iPhone 5S binbin9xx Sun Aug 24, 2014 5:24 pm
Open Beta : Ra mắt Server mới Đường tới khung thành binbin9xx Thu Aug 14, 2014 6:29 pm
Chơi game bóng đá 3D trực tuyến binbin9xx Wed Aug 06, 2014 6:07 pm
Tro choi bong da truc tuyen binbin9xx Fri Aug 01, 2014 8:35 pm
Mở server mới game Đường tới khung thành binbin9xx Sun Jul 27, 2014 6:03 pm
iOnline – chơi game hay, trúng ngay iPhone 5S binbin9xx Thu Jul 24, 2014 10:14 am
Choi game bida lo tren mobile binbin9xx Tue Jul 15, 2014 6:14 pm

|

[FanFic] Hoa hướng dương.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sun Sep 16, 2012 10:12 pm
candykute885
candykute885

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
2%/1000%

Tài năng:26%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 2
» $$Vocaloid$$ : 7
» Music : 3
» Join date : 16/09/2012
» Age : 26
» Đến từ : Việt Nam
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: [FanFic] Hoa hướng dương.


Title: Hoa hướng dương.
Author: Sứ (hoặc Mưa gọi kiểu nào cũng được)
Rated: Ai cũng đọc được

Fic này tớ đã post ở vn sharing đến chap 3 nếu bạn nào muốn đọc thì báo lại mình sẽ up nốt


Hoa hướng dương.

Ngày ta gặp nhau là một ngày hè, không phải là một ngày xuân đầy hoa đào hay mùa đông mộng mơ tràn ngập tuyết trắng mà là một ngày hè. Ánh nắng chói chang và cả những tán hoa hướng dương nở rộ, dát vàng cả một phần ngọn đồi bao la…

----------o0o----------

Trên một con đường hướng về phía ngọn đồi xanh, có một cậu bé và một cô bé nắm tay nhau bước đi. Hai cái đầu màu nắng nổi bật trên con đường đất nâu và những hàng rào trắng ven đường.

-Ren!

-Sao vậy Rin? Mà cậu đừng gọi tớ bằng Ren nữa! Tên tớ đẹp hơn nhiều mà! – Cậu bé nhăn mặt khó chịu.

-Nhưng tớ thấy tên đó hay mà… - Cô bé cúi mặt xuống, giận dỗi, giọng run run như sắp khóc.

-Oái! Đừng khóc mà tớ đùa thôi! Cậu gọi tớ là Ren cũng được!

-Ừ! – Cô bé tên Rin vui vẻ trở lại – Ren dễ thương lắm! Sau này Rin sẽ làm cô dâu Ren nhé!

-A! Hứa nhé!

-Ừ !

Năm đó hai cô cậu bé chỉ mới là học sinh cấp một. Và chúng chẳng hiểu nổi cô dâu chú rể là như thế nào, chỉ biết rằng họ sẽ bên nhau trọn đời. Câu nói đó của cô bé Rin đã trở thành lời thề của chúng, bên nhau trọn cuộc đời…

Mười năm sau đó……..

Trên một nhà ga nhỏ cạnh chân đồi, một thiếu nữ với chiếc đầm trắng giản dị.

-Vé? – Người soát vé nói gọn lỏn.

Bước lên tàu, cô sẽ vào thành phố học cấp 3. Với thành tích của mình, cô đã xin được vào học viện Vocaloid, một ngôi trường rất nổi tiếng với cả người trên thành phố. Nhưng điều làm cô cố gắng đến vậy không phải là muốn khoe khoang hay vì ngôi trường mà là vì cô muốn tìm một người con trai. Mái tóc màu nắng và đôi mắt xanh đã thu hút cô từ ngày cô gặp cậu, mối tình đầu của Rin.

-Ren… – Rin thì thầm.
Đứng trước học viện, thật đúng như lời đồn, những dãy hành lang và sân thượng, thậm chí cả cái sân thôi cũng đủ để xây mười ngôi nhà cỡ lớn. Nhưng đó không phải thứ Rin cần. Thôi nhìn ngó lung tung, Rin bước thẳng đến phòng hiệu trưởng ở góc cuối hành lang bên trái. Người thầy có mái tóc dài màu tím, trông vẫn còn rất trẻ.

-Em là học sinh mới thưa thầy. – Rin cúi người lễ phép.

-Em là Kagamine Rin?

-Vâng.

-Em sẽ học lớp 1-A3 do cô Luka chủ nhiệm. Cô Luka ở phòng giáo viên kế bên em có thể tìm gặp cô để biết thêm thông tin, mai em sẽ chính thức vào học bây giờ em có thể về nhà để nghỉ ngơi. Em còn điều gì thắc mắc không? – Thầy nói.

-Vâng, em đã rõ. – Nói rồi Rin cúi chào và rời khỏi căn phòng đó.

Hồi đó Ren vốn là một đại thiếu gia nên khi thấy cậu muốn Rin trở thành cô dâu, Ren đã bị cấm không cho gặp Rin. Lúc ra đi Ren có nói ở học viện này cậu sẽ chờ cô, nhưng liệu? Cố xua đi những ý nghĩ không hay, cô cười tự nhủ và đi tham quan trường.

Nắng… làm cô càng nhớ những ngày cùng cậu chơi đùa, những hôm đó cũng nắng, mồ hôi cả hai ra đầy áo nhưng mặc cho vậy cô và cậu vẫn chơi rất vui cứ như không gì có thể xen vào được.

Bộp!

Rin va vào một ai đó.

-A… Tôi xin… - Đôi mắt Rin mở to, gì đây? Người trước mặt cô… không phải Ren sao …. Nhưng cô gái ấy, sao lại…

-Anh mau xin lỗi người ta đi Len! – Cô gái với mái tóc xanh tuyệt đẹp lên tiếng.

-Ơ… Ừ xin lỗi bạn. Anh thấy khó chịu thế nào ấy! Tại sao một đại thiếu gia như anh phải đi xin lỗi người khác chứ! – Cậu con trai tên Len nói.

-Anh xấu thật đấy! Em giận anh cho coi! Bạn ấy ơi có sao không thế? – Cô gái đưa tay.

-Hai người là người yêu? – Rin hỏi.

-Ơ … Ừm … hi hi – Cô gái đỏ mặt nói.

Lòng Rin như bị ai xát muối vào.

Người yêu… thật là nực cười.

Rin hất tay cô gái, đứng dậy bỏ đi

-Thật đáng ghê tởm! – Rin nói.

-Cô đứng lại! – Len hét lên.

-Sao? – Rin lạnh lùng nói.

-Cô là ai mà dám nói với bạn gái tôi những lời như thế! Cô mới là loại người đáng ghê tởm ấy! Cô soi gương bao giờ chưa? À chắc chưa đâu! Nói cho mà biết cô bạn gái tôi đẹp hơn cô vạn lần đấy! – Nói rồi Len kéo tay Miku bỏ đi.

Tim Rin thắt lại, cô chùi những giọt nước đang chực trào cạnh khóe mắt. Bởi vì cô xấu nên anh mới có bạn gái ư? Hồi nhỏ anh vẫn nói cô là cô gái xinh đẹp đáng yêu nhất cơ mà, anh còn nói là thích mái tóc cô lúc đó đến nỗi cứ một tuần cô lại kiểm tra tóc một lần, cứ như sai một mi-li-mét thì cô sẽ phát điên lên ấy… Dù vậy anh vẫn không nhận ra cô. Đi về cô phải kìm lòng lắm, đến nỗi mới bước vào ngôi nhà cô đã bước vào phòng ôm mặt khóc nức nở. Ngôi nhà cô ở là của một người dì cho mượn ở, ngôi nhà không quá to cũng không quá nhỏ nhưng nó rất vắng vẻ. Đêm nay lại sẽ là một đêm buồn với Rin, còn buồn hơn cái đêm anh rời đi, mặc dù đêm ấy Rin cứ tưởng cô đã khóc hết nước mắt cho phần đời còn lại của mình.

--------o0o--------

Ngày mới tại học viện Vocaloid.

-Hôm nay có một bạn mới sẽ chuyển vào lớp mình. Tuy lớp ta chỉ mới bắt đầu học được vài ngày nhưng cô nghĩ bạn ấy cũng cần được giới thiệu. Vào đi Rin. – Cô Luka nói.

Rin bước vào lớp, cứ nghĩ sẽ chào lớp với một bộ mặt tươi cười nhưng sự việc hôm qua đã khiến cô không thể nào cười nổi.

-Mong được giúp đỡ.

-Ơ… À bạn ấy hơi nhút nhát nên ít nói. Em ngồi cạnh Miku nhé Rin. – Cô Luka cố gắng đỡ lời cho Rin.

-Miku là cô gái đó sao. – Rin chỉ tay vào cô gái tóc cột hai bên, cũng là bạn gái Len.

-Ừ - cô Luka cười nhẹ.

-Em không muốn. Em ngồi cuối lớp là được rồi thưa cô.

Các tiếng xì xào nổi lên, cho rằng cô gái mới đến thật kiêu căng, Miku là hoa khôi của học viện này, ngồi cạnh với cô ấy trong một thời gian ngắn cũng được gọi là diễm phúc ấy vậy mà…

RẦM!

-Các em trât tự! Chúng ta bắt đầu giờ học

----------------o0o------------

Reeng…

Tiếng chuông vang lên kết thúc tiết học thứ 5.

-Miku ơi! – Tiếng một bạn nữ vang lên – Có Len 1-A1 tới tìm cậu này.

-À anh tới tìm em à? – Miku hỏi với đôi mắt ngây thơ đang căng tròn nhìn Len

Len cốc đầu Miku.

-Thì anh không tìm em thì tìm ai! Ngốc!

Cái cảnh thân mật khiến Rin muốn rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.

-Sến nước! – Câu nói nhẹ như gió khiến mọi người không khỏi bàng hoàng. Vì học viện có cả cấp 2 và ngay từ khi ấy Len-Miku đã là một cặp đẹp đến từng cen-ti-mét vậy mà bây giờ…

Chát!

Cái tát đau điếng in đậm năm ngón trên má Rin, cô hoảng hồn ngước lên, là Len! Len tát cô!

-Cô là cái đồ …

-Anh im ngay! – Bao kìm nén trong Rin đột nhiên trào cả ra.

Mọi người im lặng nhìn cảnh đang xảy ra trước mặt mình, cô gái sống nhờ “học bổng” như cô lại dám lớn tiếng với đại thiếu gia như Len ư! Cô là ai mà lại có cái gán to tày trời thế.

-Anh không có quyền được nói với tôi một từ nào hết! Anh hiểu chứ! – Rin nói như đe dọa.

Chát!

Lần này đến lượt Miku. Miku vốn chân chất thật thà, không giống như những cô tiểu thư kiêu kì khác nhưng lần này Rin đã đụng tới Len - người mà Miku hết lòng yêu thương.

-Cậu ấy là bạn trai tôi! Không phải chiếc gương để cậu tự soi bản thân mình!

-Nực cười… ai soi ai? Cô đang đùa đấy à? Cô thì hạnh phúc rồi. – Rin mỉa mai – Hạnh phúc với cái tình yêu đong đầy đó đi! Cô đâu phải thức từng đêm để chờ đợi hay là tích góp từng xu để dành để mua vé tàu chứ và đi học chứ! Cái hạnh phúc của cô đi mà hưởng lấy! Đồ giả tạo!

Rin bỏ đi, vẫn phải kìm nén lắm mới không nói ra những lời lẽ nặng với cả Len. Nếu làm vậy Len sẽ tổn thương và càng dễ nhận ra Rin, bởi cô từ nhỏ đã thẳng tính, đúng thì cô sẽ nói mà không cần cân đo đong tính gì nhiều và cũng điều đó làm hại Rin không ít khi gặp lại cậu. Đêm nay cô lại gục mặt khóc, bất lực với cái tình yêu này Rin giá như đừng gặp Len có thể sẽ tốt hơn…

Cô phải làm sao đây? Ít nhất là cũng để cậu nhớ lại cô? Những điều về cậu cô còn nhớ rất rõ, hơn bất cứ ai. Cô và cậu thích một bộ phim do một người đóng nên đã gọi cậu là Ren trong khi Len thì lại cứ nói là tên Rin nghe hay hơn là Lala hay Mimi gì đó và cậu cũng … thích tên Len hơn. Rồi những ngày hè cùng cậu ăn dưa hấu ngắm pháo hoa và tính trẻ con mà chỉ duy nhất cô biết … à không… bây giờ cô nghĩ có đến hai người biết. Cô và cô gái ấy. Rin lại khóc, tại sao mọi việc lại không như ý cô muốn, cuộc sống của cô với chúa trời là một trò chơi ư? Lúc lên lúc xuống như một bản nhạc.

Tài Sản của candykute885
Tài sản
Tài sản:
Medal:

Chữ ký của thành viên


Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (3 votes)
Fri Feb 15, 2013 8:43 pm
Nana_love_MinRen
Nana_love_MinRen

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
5%/1000%

Tài năng:24%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 5
» $$Vocaloid$$ : 6
» Music : 1
» Join date : 20/11/2012
» Age : 24
» Đến từ : Thiên đường
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


hay quá mà bạn. sao bạn không up tiếp đi ?

Tài Sản của Nana_love_MinRen
Chữ ký của thành viên


Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (1 vote)
Thu Mar 14, 2013 8:22 pm
pengoxkute2001

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
1%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 1
» $$Vocaloid$$ : 1
» Music : 0
» Join date : 14/03/2013
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


Úp nhanh lên bạn ơi ! Hay quá !

Tài Sản của pengoxkute2001
Chữ ký của thành viên

Thu Apr 25, 2013 11:36 am
Snow White

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
3%/1000%

Tài năng:24%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 3
» $$Vocaloid$$ : 3
» Music : 0
» Join date : 24/04/2013
» Age : 24
» Đến từ : Viet Nam
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


hay zay ma sao ko up tiep?

Tài Sản của Snow White
Chữ ký của thành viên

Thu Jun 20, 2013 2:47 pm
kagamine
kagamine

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
1%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 1
» $$Vocaloid$$ : 1
» Music : 0
» Join date : 10/03/2013
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


hay quá, mau mau ra típ đi

Tài Sản của kagamine
Chữ ký của thành viên

Thu Jun 20, 2013 3:40 pm
nhokpin
nhokpin

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
5%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 5
» $$Vocaloid$$ : 5
» Music : 0
» Join date : 20/06/2013
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


hay mau ra cháp mới nhé

Tài Sản của nhokpin
Chữ ký của thành viên

Sun Jun 30, 2013 7:26 pm
Yui Sonami
Yui Sonami

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
2%/1000%

Tài năng:25%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 2
» $$Vocaloid$$ : 2
» Music : 0
» Join date : 30/06/2013
» Age : 25
» Đến từ : Những nơi hâm mộ hai pé Rin Len
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


Bạn up típ ik nha! Fic hay lém ó! ^^

Tài Sản của Yui Sonami
Chữ ký của thành viên

Sat Aug 10, 2013 8:06 pm
Pey

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
2%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 2
» $$Vocaloid$$ : 2
» Music : 0
» Join date : 10/08/2013
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


Chap3 : Mối nguy hiểm cận kề



Hè năm nay học viện đã tổ chức một chuyến đi chơi cho học sinh, thường thì những buổi đi chơi, picnic thế này chỉ dành cho mùa thu khi khí trời mát mẻ nhưng mọi người cũng rất tán thành vì sau kì thi đầu xuân họ chỉ muốn được xả hơi. Dĩ nhiên người mong đợi chuyến đi này nhất chính là Rin. Cô đã chờ mười năm chỉ để đến giây phút này. Hôm nay Len dẫn Rin về (à mà hầu như ngày nào cũng vậy). Cô ôm níu tay anh và đầu óc thì không ngừng mơ mộng về ngày đi picnic với cậu (Chung xe).

-Len! – Miku hùng hổ xông vào bám chặt lấy tay còn lại của anh khiến anh đứng hình còn Rin thì cũng chả hơn kém gì.

-Sao thế? Gặp em anh vui đến nỗi không nói nên lời à? – Miku chớp đôi mắt to và dùng giọng nói ngọt như mật ngây thơ hỏi cậu.

-Cô…

-Sao anh?

-Đang làm cái trò gì thế? Không phải tôi bảo từ nay cô và tôi không quan hệ gì với nhau nữa à? Sao quên mau thế! – Len lạnh lùng nói.

-Ơ … anh

-Hi… – Tiếng cười khúc khích của Rin vang lên khiến Miku điên tiết.

-Cô… Cô cười cái gì chứ! Cậu ấy là bạn trai tôi!

-Tôi đã bảo mọi chuyện đã qua rồi cơ mà! – Len điên tiết hét lên. – Từ giờ tôi với cô không quen biết! Muốn thì đi kiếm tên khác mà ve vãn đi! Tôi không dư thời gian với cô! Mình đi thôi Rin!

Len kéo tay Rin đi bỏ lại Miku với nỗi buồn và sự đau khổ đang ăn dần tâm hồn, thể xác và trái tim cô. Đeo chiếc cặp vào người, cô bước đi trong màu vàng của nắng xế chiều, con đường hôm nay sao dài quá…

Bất chợt cô cười, một nụ cười vô cảm.

-Len sẽ là của tôi. – Tiếng nói vang đi trong không khí .Mùa hè năm nay sẽ là một mùa hè đầy sóng gió với cả ba.

----------------------o0o------------------------


Rin có một người bạn, cô bé tên Neru học cùng lớp với Rin. Đó cũng là người duy nhất không bày trò khi cô bị bạn bè chế giễu vì thích Len. Hai người họ hiện rất thân với nhau, Neru nói cũng từng thích Len và cũng bị ăn hiếp như vậy. Điều đó với Neru rất kinh khủng, cô có một người cha nghiện rượu nặng, ông luôn đánh đập cô. Mẹ là điểm tựa duy nhất của Neru nhưng vì nợ nần chồng chất của ông chồng nghiện rượu bà đã phải thắt cổ tự tử ngay trong chính căn nhà của mình. Sau đó thì cha Neru cũng chịu làm việc nhưng số tiền nợ vẫn không thuyên giảm, cũng may là Neru học khá tốt nên lãnh được học bổng và được học miễn phí. Rin thì khác cô mất cha mẹ từ nhỏ. Cha mẹ cô từng là chủ tịch một tập đoàn khá lớn trong thế giới kinh doanh nhưng họ đã bị ám sát. Nhưng Rin vẫn hạnh phúc vì bên cô có ông, bà có cả Len và giờ là Neru.

Ngày đi chơi, Rin mặc một cái áo trắng, một chiếc áo khoác mỏng với váy ca rô đỏ đen, Len với bộ đồ giản dị và chiếc head phone hợp mốt, Neru thì mặc bộ đầm dài ngang gối với gam màu lạnh mát và hoa văn đơn giản.

-Rin, Len! Ở đây này! – Neru hào hứng gọi hai người lại.

-Tớ nhớ là tụi mình đi biển nhỉ? – Len gãi đầu. – Tớ thích leo núi hơn, hè ở núi có hoa hướng dương.

- Vậy nghỉ hè tớ và cậu về quê thăm ông bà nhé! – Rin nói.

-Thật à! – Len hào hứng.

-Uầy, sướt mướt quá cứ như cặp vợ chông mới cưới ấy, lên xe đi hai vợ chồng ơi! – Neru than thở, còn cố ý ngân dài chữ vợ chồng khiến cả Rin lẫn Len ngượng chín mặt.

Trong cái may thường có cái rủi, nếu như Rin được xếp chung nhóm với Neru và Len thì Miku cũng vậy. Điều này khiến cho cả ba hết sức thất vọng, cô cứ bám chặt lấy Len, mỉa mai tính cách, quê hương của Rin là “lúa” … tệ hơn là hăm dọa Neru khi cô nói chuyện với Rin.

-Tớ muốn ngồi với Len! – Miku nói và kéo Len ngồi xuống cạnh mình.

-Nhưng… chỗ cậu ngồi là với Neru. Cậu đã bốc thăm chỗ rồi cơ mà. – Rin nói.

-Tôi không thích!

Rin cuối mặt, nắm chặt tay, Len thì cô gắng đứng lên nhưng Miku cố tình níu tay cậu lại. Neru mất hết bình tĩnh, đột ngột kéo mạnh Len ra và xô cậu vào ghế phía trên. Vì bất ngờ nên Miku buông tay, Neru vội nhảy vào ngồi ngay khiến Miku trừng mắt nhìn cay đắng.

-Cô… – Miku nghiến răng.

-Nào các em! – Tiếng cô Luka vang lên cắt đứt câu nói của Miku – Trật tự nào! Xe sẽ khởi hành trong hai phút nữa, các em cất cặp vào dưới lòng ghế nhé!

Chuyến đi chơi bắt đầu khá phức tạp với cả ba. Khi xe đi, Miku thật sự khá khó chịu. Cô cứ chồm lên chồm xuống hỏi Len đủ thứ chuyện, chả màng đến mọi người xung quanh thế nào. Len lấy chiếc head phone trên cổ đeo vào tai,cố gắng mở nhạc to nhất nhằm át tiếng Miku đi. Sau một hồi kể lể van xin thất bại Miku lăn ra ngủ vì mệt, đến lúc đó thì mọi người mới thở phào nhẹ nhõm và … tháo bông gòn ở lỗ tai ra.

-Thật là một cô bé hiếu động. – Cô Luka thở dài và cũng bắt đầu chìm vào giấc ngủ.


Mưa…

Tại sao tôi lại chạy? Đi đâu vậy? Tôi chạy đi đâu. Mưa lạnh quá, Len ơi… cậu đang ở đậu vậy. Cứu tớ…

-Rin! – Tiếng Neru hét bên tai cô.

-A! Hả? – Rin choàng tỉnh.

-Cậu mơ thấy ác mộng à? Cậu cứ đổ mồ hôi khắp người, xuống xe nào tới nơi rồi đấy!

-Tới lâu chưa? – Rin dụi mắt.

-Mới thôi, xuống lẹ còn cứu Len khỏi Miku kìa!

-Hì, được rồi.

-------------o0o----------

Có hai kí túc xa khá lớn nằm kề nhau, một là của nam một là của nữ. Mỗi phòng sẽ có ba đến bốn nữ sinh ở cùng nhau, ở bên nam cũng thế. Tuy là nằm sát nhau nhưng luôn có thầy cô giám 24/24 đề phòng bất cứ trường hợp nào xảy ra và đề phòng cả chuyện có học sinh nào lẻn vào kí túc kế bên nữa. Đối với Rin, cuộc đời của cô chứa đầy những bất ngờ. Bạn cùng phòng với cô là Neru và … Miku. Cả tối đó họ tranh nhau vì những chuyện hết sức vô lý, làm hai phòng kế bên thấy khá phiền phức.

Bộp, bộp.

Miku hất hết những con thú bông nhỏ của Rin đồ trang điểm, cột tóc của Neru xuống đất. Neru từ phòng tắm bước ra, nhìn thấy đống đồ trang điểm bị bể cô hét lên

-Trời ơi! Đồ trang điểm hiệu Kira toàn là đồ đắt tiền! Sao cô lại làm như vậy!

-Vì tôi không đủ chỗ để đồ. – Miku nói.

-Cô thật quá đáng! Một mình cô mà tới hai ba kệ chắc! Đây là phòng chung nếu cô không biết chia sẻ thì dọn đi chỗ khác mà ở!

-Ở chung với hoa khôi của trường là một diễm phúc cô nên cám ơn tôi mới phải. Còn nữa, cái kệ đó quá bé tôi muốn lấy cái lớn hơn thích thì hai người cứ xài cái kệ bé đó đi. Giờ tôi đang bận, đừng lải nhải nữa, ra chỗ khác mà chơi.

Neru nghiến răng định tát Miku một cái nhưng Rin níu tay cô lại.

-Thôi, không sao đâu tụi mình xài cái kệ nhỏ đó cũng được. Tụi mình xuống ăn tối đi. – Rin cố gắng giúp Neru giữ bình tĩnh.

-Thôi được, mình đi! Mặc kệ con bé nhà giàu đó! – Neru tức tối nói rồi dậm chân kéo Rin đi ăn tối.

Ngay khi cả hai vừa đi khỏi. Miku hất tung tất cả. Níu kéo Len cũng không được, chọc tức Rin cũng không được, đến Neru nay còn hăm dọa ngược lại cô dũng khí ở đâu ra mà một con bé ở khu ổ chuột lại dám nói những lời lẽ đó với lớp quý tộc như cô. Cô hận Rin ghê gớm, càng hận Rin thì càng yêu Len. Chợt có cái gì đó thoáng qua trên đầu cô.

-Phải rồi, Len yêu Rin, nếu không có Rin thì sẽ, thì sẽ,… ha ha phải rồi nhỉ sao mình không nghĩ ra sớm hơn nhỉ… ha ha… – Tâm trí của cô bây giờ chỉ còn mỗi Len. Tâm hồn điên loạn của kẻ lụy vì tình đã ngấm sâu vào cô.


P/s: tác giả ơi, hình như cái này copy thì phải, cái này mình đã coi đến chap 5 trên zing rùi
onion

Tài Sản của Pey
Chữ ký của thành viên

Sat Aug 10, 2013 8:14 pm
Pey

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
2%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 2
» $$Vocaloid$$ : 2
» Music : 0
» Join date : 10/08/2013
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


P/s: sr cái trên là chap 3



Chap 2

Ký ức của tôi và cậu

-Len!!! Ở lại với tớ!! – Một cô bé khóc không ngừng đang cố nắm lấy đôi tay của cậu bé bị nhốt trong chiếc xe đắt tiền.

-Cầm lấy tờ giấy này! Tớ sẽ chờ cậu ở nơi đó mười năm nữa! – Cậu bé tóc vàng đưa cô bé mảnh giấy và tấm hình nhỏ.

Len choàng tỉnh. Mơ ư? Dạo gần đây lần nào cậu cũng mơ giấc mơ đó. Từ khi gặp Miku đến giờ cậu mơ thấy nó nữa, chỉ toàn là những giấc ngủ yên bình nhưng từ ngày Rin đến ác mộng này liên tục ám ảnh Len. Có chuyện gì với cô bé này chăng? À mà nhớ tới Rin cậu chợt nghĩ ra một trò chơi khá thú vị.

-A lô! Miku anh đây, có trò mới vui lắm nhé tham gia không?

---------o0o--------

Đã ba tháng từ ngày Rin gặp lại Len. Từ hôm bị Len và cô gái tóc xanh đánh đến giờ Rin liên tục bị đàn áp bởi các chị năm hai, ba và các bạn cùng khối. Đi ngang thì cố tình hất tay cô khi cô mượn sách từ thư viện, giày đeo ở trường cất trong tủ cũng bị lấy mất đem lấy kéo rạch nát, bàn học bị vẽ bậy lên còn Miku thì chỉ cười rồi ngó lơ, tuy thật thà chân chất nhưng những điều để trả thù cho Len cô sẽ không chừa bất kì thủ đoạn nào. Những điều xui xẻo với Rin đều do một tay của Miku và Len dựng nên với sự giúp đỡ của các học sinh. Ở trường Rin cố gắng mạnh mẽ nhất có thể, còn về nhà cô thật chỉ biết ôm gối khóc, nhiều lần bị đánh tập thể hay bị rạch đồ như thế cô chỉ có thể nhớ đến cậu bé Len ngày xưa, đó là nỗi niềm an ủi duy nhất nhưng nếu tất cả đều do tay Len làm thì chắc Rin sẽ không sống nổi nữa. Nhưng dù thế nào cô đều phải mạnh mẽ nếu để họ thấy cô yếu đuối nhất định sẽ bày trò nhiều hơn. Ôm bức ảnh vào lòng, mai cô sẽ đem theo nó. Bức ảnh nhỏ đã nhạt màu theo năm tháng và những góc cạnh đã bị mục nát nhưng nụ cười của hai cô cậu trong bức tranh luôn rạng rỡ, như những đóa hướng dương dưới ánh mặt trời.

----------------o0o---------------

Hôm nay cô đeo đôi giày mới từ hiệu trưởng tuy có hơi kì lạ vì cô Luka và thầy Gakupo hiệu trưởng không bao giờ mất niềm tin đối với cô dù mọi người có nói thế nào đi chăng nữa và đó là những người duy nhất ngoài Len khiến cô tin tưởng. Nhưng chính Rin cũng không biết, hôm nay có lẽ là những ngày cuối cùng cô còn ở học viện.

Giờ ra về, ở sân sau của trường nơi những tán đào cuối mùa xuân đang bắt đầu tàn.

-Cậu gọi tên ra đây có việc gì? – Rin nhìn cậu con trai đứng phía đối diện.

-Tôi thích cậu. – Len nói như đùa, à cũng có thể cậu đùa thật nhưng với Rin điều đó làm bao mọi khó khăn với cô suốt mười năm qua như tan biến hết như mây.

Đôi mắt xanh ở to ngước lên nhìn cậu. Nước mắt đang rơi nhưng có lẽ là hạnh phúc chứ không giống mọi khi.

-Tớ nhớ cậu nhiều lắm! – Rin bất chợt ôm Len.

-Mọi người thấy cả rồi chứ! Rõ ràng là vì cô ta ghen tị với Miku đó! – Len cười nhếch mép nhìn Rin, xô cô ra khỏi người mình Len chạy tới bụi cây nắm tay Miku bước ra và mọi người ở bụi cây cũng vậy.

-Tất cả chỉ là đùa à? – Rin hỏi đôi mắt bắt đầu ngấn lệ.

-Không là một vở kịch. Cô ôm tôi và điều đó chứng tỏ cô ghen tị. Cô nên cám ơn tôi đi vì giúp cho cô không bị bắt nạt nữa.

Chát!

Một cú tát mạnh, Rin đã lên tay với cả Len.

-Thằng tồi! Tôi ghen tị đấy! Thì sao?! Tôi ghen tị với thứ người sống nhờ hạnh phúc của tôi vun đắp trong mười năm qua như cô ta đó! Đồ giả tạo anh chờ tôi thế này sao! Anh bắt tôi chờ đợi mong mỏi chỉ để dựng lên vở kịch do anh làm à! Càng ngày tôi càng thấy các người thật đáng ghê tởm! Cả anh và cô ta nữa! Đồ thủ đoạn!

Lấy tấm ảnh ra khỏi cái cặp cô xé nát nó trước mặt mọi người, trong bức ảnh nụ cười chia hai, tay cũng thôi không nắm nữa bởi vì đây cũng là lần cuối cô tin Len. Khuôn mặt giận dữ đẫm nước mắt và cơn gió cuối xuân. Hè đã sắp đến nhưng sao cơn gió này lạnh quá, có lẽ trời sắp mưa. Rin bỏ chạy tay vẫn ôm mặt và nước mắt vẫn tiếp tục tuôn trào.

-Chờ … chờ … - Len lẩm nhẩm. Chợt đầu Len nhức nhối và đau kinh hồn.

-Anh sao thế Len? – Miku lo lắng.

-Đầu anh đau… Hoa …. Nắng… - Mồ hôi bắt đầu thấm ướt mái tóc màu nắng vàng.

-Nắng? Hôm nay trời không có nắng, nó sắp mưa mà… Anh không sao chứ Len!

Chợt Len ôm đầu ngất khiến Miku và mọi người xung quanh hốt hoảng tột độ. Riêng Miku chỉ biết gào khóc nhờ người giúp đỡ. Trời bắt đầu mưa từ khi nào. Mưa bắt đầu nặng hạt hơn, dưới cơn mưa đó có hai người và hai mảnh kí ức chỉ riêng họ mới biết.

-Len!!! Ở lại với tớ!!

-Cầm lấy tờ giấy này! Tớ sẽ chờ cậu ở nơi đó mười năm nữa! Lúc đó Rin sẽ lại là cô dâu của Len nhé!

-Rin!

Len choàng tỉnh, kế bên anh là Miku và các bạn cùng lớp, căn phòng anh đang nằm toàn mùi thuốc và độc một màu trắng, có lẽ đây là bệnh viện. Các tiếng xì xào dị nghị lại vang lên, nhiều đứa tự hỏi tại sao không phải Miku mà lại là Rin.

-Đây là đâu? – Len hỏi Miku

-Là bệnh viện, anh bị ngất ở sân sau trường đó.

-Ngất… À đúng rồi. Mình bị ngất. – Len lẩm nhẩm.

Như nhớ ra điều gì đó Len hỏi.

-Thế còn Rin? Rin đâu ?

-Ơ… – Miku bàng hoàng – Rin… không phải chỉ là trò chơi của anh thôi sao Len? Sao anh lại quan tâm tới nó? Anh lo cho anh trước đi, anh ngất hai ngày liền rồi đó! Mà giờ cũng chả làm được gì đâu! Chốc nữa là con bé sẽ bỏ về cái miền quê hẻo lánh của nó đó! Anh vui không – Miku tươi rói như bắt được vàng.

Mặt Len tối sầm, giương đôi mắt xanh lạnh lùng anh nhìn Miku

-Cô đã làm gì cô ấy! – Len gầm lên.

-Ơ … anh – Miku sửng sốt. Từ khi gặp Len tới giờ anh là một anh chàng vui tính dễ thương và nghịch ngợm nữa vậy mà bây giờ…

Nắm hai bên vai Miku Len hét.

-Rin ở đâu!

Miku là một cô gái chân chất thật thà nhưng cũng như bao cô gái khác, trong tình yêu Miku rất ích kỉ.

-Em là bạn gái của anh cơ mà! Tại sao anh lại hỏi cái con bé quê mùa ấy cơ chứ! Chính anh … anh cũng – Miku nghèn nghẹn ở cổ, đôi mắt ngấn lệ nhìn Len cầu xin câu nói ban nãy chỉ là nói đùa.

-Chúa ơi! Không ngờ mình lại cười với loại con gái thế này cơ đấy! Mất trí nhớ mà cũng có bạn gái được!

-Mất … trí nhớ là sao hả Len! – Mặt Miku tối sầm lại.

Len bước ra cạnh cửa sổ, quay mặt lại cậu cười.

-Chuyện của tôi không cần cô biết và cả vụ bạn trai bạn gái coi như nó chưa hề xảy ra, nhé!

Nhảy từ cửa sổ lầu hai những Len vẫn đáp đất an toàn, cứ như tập từ lâu vậy. Đây là Len mà Miku quen đây ư? Lạnh lùng với cô nhưng chỉ cười với duy nhất một người khác? Người có thể nhảy từ ban công lầu hai bệnh viện để kịp giờ đón một con nhóc quê mùa? Nhưng … là để nói lời xin lỗi hay …?! Không! Nếu Miku không có được Len thì không ai có thể có Len! Chàng trai ôn nhu hiền hòa là của cô! Chỉ của mỗi mình cô thôi! Miku nghiến răng và bấu chặt tay vào lan can bệnh viện tưởng như cô có thể bóp vụn nó.

Một tình yêu tam giác lại ra đời?

--------------------------o0o-------------------------

Mồ hôi ướt đẫm cả chiếc áo Len mặc nhưng điều đó chẳng làm cậu quan tâm, cứ như một sự vô hình nào đó thôi thúc rằng sẽ không kịp nếu như cậu lơ đễnh dù chỉ một giây. Cậu đã đến được nhà ga nhưng trên chuyến tàu vừa lướt qua liệu nó có Rin? Vậy là cậu đã chậm chân sao? Có lẽ chúng ta không đi trên cùng một con đường rồi.

-Xin lỗi Rin – Len nói nhỏ. – Tớ đã bị gặp tai nạn giao thông sau mùa hè đó, tớ thật sự không thể nhớ ra cậu, đã bắt cậu chờ một quãng thời gian dài thế này, xin lỗi …

-….

-Lời xin lỗi được chấp nhận!

Lướt qua cậu một bóng dáng nhỏ bé với mái tóc ngắn và tà áo trắng giản dị. Ánh nắng dịu dàng càng làm cái màu tóc ấy rực rỡ hơn bao giờ hết.

-Rin!

-Này! Tớ chỉ tha lỗi cho cậu vì bị tai nạn thôi nhé! Còn cậu có bạn gái và thân mật trước mặt tớ tớ không bỏ qua đâu!

-Vậy tớ phải làm sao bây giờ? – Len nhăn nhó thở dài.

-Đền cho tớ quãng thời gian đã mất đi! – Rin chìa đôi bàn nhỏ xinh của mình ra trước mắt Len.

Một mùa hè mới sẽ bắt đầu với cả hai. Hạnh phúc hơn và nhiều kỉ niệm đẹp hơn. Thế còn Miku? Liệu cô có chấp nhận như vậy không? Vốn là một cô tiểu thư tốt tính nhưng trò chơi này cô không đầu hàng. Vậy ai sẽ thuộc về ai? Không biết. Tình yêu tam giác luôn là một trò chơi nguy hiểm.

-------------------o0o-----------------

Mọi chuyện đã được giải quyết và trở lại bình thường, về phía trường học là thế nhưng về Miku, cô nàng thật sự rất đau khổ. Len cô yêu không còn là của cô nữa, cứ sáng thì nắm tay người con gái đó, trưa thì trốn ra sân sau ngồi ăn cơm trưa cùng, ra về thì thân thiết như cặp đôi lâu năm. Nhìn những cảnh đó Miku giận kinh khủng. Nhưng không sao, lễ hội hè sắp đến rồi, đây là dịp bao thù của cô. Mải mê suy nghĩ cô va vào một người con trai lạ.

-Tôi xin lỗi – Miku nhìn nạn nhân của mình. Gì đây? Một mĩ nam ?!

-A, không sao tôi mới có lỗi – Chàng trai lên tiếng – Cô không sao chứ?

-Ừm tôi không sao cảm ơn anh! – Miku cười rồi bỏ đi. Chẳng hay biết gương mặt của ai đó đang dần đỏ lên sau khi thấy nụ cười của cô.

Tài Sản của Pey
Chữ ký của thành viên

Wed Mar 19, 2014 3:48 pm
xunukagaminerin
xunukagaminerin

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
3%/1000%

Tài năng:22%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 3
» $$Vocaloid$$ : 5
» Music : 0
» Join date : 14/03/2014
» Age : 22
» Đến từ : huế
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


hay quá

Tài Sản của xunukagaminerin
Tài sản
Tài sản:
Medal:

Chữ ký của thành viên

Mon Mar 24, 2014 4:13 pm
Kaganeto
Kaganeto

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
2%/1000%

Tài năng:22%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 2
» $$Vocaloid$$ : 2
» Music : 0
» Join date : 22/03/2014
» Age : 22
» Đến từ : Hokkaido
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


Tuyet zoi

Tài Sản của Kaganeto
Tài sản
Tài sản:
Medal:

Chữ ký của thành viên

Wed Mar 26, 2014 6:38 pm
Nhóc Phượng

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
4%/1000%

Tài năng:24%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 4
» $$Vocaloid$$ : 4
» Music : 0
» Join date : 19/03/2014
» Age : 24
» Đến từ : quán toan hải phòng
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


hay quá
nhanh ra chap mới nha!!!!

Tài Sản của Nhóc Phượng
Chữ ký của thành viên

Wed Apr 09, 2014 3:28 pm
Maneki Nguyễn
Maneki Nguyễn

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
3%/1000%

Tài năng:22%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Tổng số bài gửi : 3
» $$Vocaloid$$ : 3
» Music : 0
» Join date : 08/04/2014
» Age : 22
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.


Thật là tuyệt zời ƸӜƷ ^.^ ƸӜƷ

Tài Sản của Maneki Nguyễn
Chữ ký của thành viên

Sponsored content

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên » Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [FanFic] Hoa hướng dương.



Tài Sản của Sponsored content
Chữ ký của thành viên



[FanFic] Hoa hướng dương. Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang